Thơ Quy Cận – P2
Mưa rơi tí tách giọt buồn
Đơn côi gác trọ gió luồng lạnh câm.
Nhìn qua khung cửa xa xăm
Bất thần chợt nhớ một năm qua rồi.
Ôi! Thời gian cứ mãi trôi
Tương lai chẳng biết sẽ rồi về đâu.
Mà sao lòng cứ mãi sầu
Mưa rơi ngoài phố mưa ngâu trong hồn.
::Quy Cận:: 22/6/2013
——————————————————————————————————————–
Tình yêu chân thật có phải ở TIM?
Khi bao nổi niềm đều do LÍ TRÍ.
TRÁI TIM kia nào có biết gì
Chỉ đập mạnh mỗi khi MẮT thấy,
Khi BÀN TAY chạm một BÀN TAY.
…
Nhưng rồi khi khóe MẮT cay cay
Trái tim kia đêm ngày vẫn đập
Chỉ một mình LÍ TRÍ tràn ngập
Những muộn phiền hòa với cô đơn!
::Quy Cận:: 31/8/2013
——————————————————————————————————————–
Xin một lần được nắm tay
Bước trên đường rợp bóng cây xanh ngàn.
Để nghe tim đập rộn ràng
Cháy từng hơi thở râm ran má hồng.
::Quy Cận:: 23/11/2013
——————————————————————————————————————–
Thôi nay ta sẽ trở về
Xa rời tất cả đam mê cuộc đời.
Ta tìm lại một khoảng trời
Bình yên ta đã bỏ rơi khi nào.
Dấn thân vào chốn lao xao
Được gì ngoài những nỗi đau xót lòng.
Mơ ước, hi vọng, đợi mong
Chỉ là ảo tưởng theo dòng thời gian.
Trở về với chốn riêng mang
Êm đềm lặng lẽ không màn thế nhân.
Đoạn đường cô độc bước chân
Lặng thầm tiến bước phòng trần bám vai.
::Quy Cận:: 3/9/2014
——————————————————————————————————————–
Chiều buồn tắt nắng hoàng hôn
Không gian im vắng bồn chồn tâm tư
Màn đêm dần xuống tối lừ
Gió hiu hiu thổi nghe như ru hồn.
Bóng cây tạt ánh chiều hôm
lòe xòe thấp thoáng nhìn nôm dáng người
Vẳng xa vọng tiếng nói cười
Một cơn gió nhẹ ngang người, lạnh lưng!
Nguyễn Quy Cận 3/9/2015
====================================================================
Em đâu rồi cô gái tôi yêu?
Có biết tôi nhớ em rất nhiều
Nơi đâu em hãy mau tìm tới
Đừng để tôi mãi với cô liêu.
Em đâu rồi cô gái tôi yêu?
Tôi muốn gặp em một buổi chiều
Nhẹ nhàng tay em tôi khẽ nắm
Truyền nhau hơi ấm của tình yêu.
::Quy Cận:: 6/11/2014
====================================================================
Trời mưa tôi nhớ một người
Trời nắng tôi nhớ nụ cười người ta.
Trời râm mát nhớ làn da
Làn da ngâm trắng mặn mà của ai.
Những ngày trời gió heo may
Nhớ làn tóc xõa ngang vai rủ mềm.
Những đêm khuya vắng im liềm
Nhớ đôi mắt chứa nỗi niềm xa xăm.
Những đêm dưới ánh trăng rằm
Nhớ khuôn mặt kẻ đang tầm sắc xuân.
Những chiều tắt nắng bâng khuâng
Nhớ đôi môi thắm như chân trời hồng.
Những hôm bão táp mưa giông
Nhớ một hình bóng giữa dòng ngược xuôi.
Thời gian vẫn tiến không lùi
Ta ngồi nhung nhớ chôn vùi tháng năm!
Nguyễn Quy Cận 31/8/2015
====================================================================
Anh là một kẻ nhà quê
Chăn gà, chăn vịt mãi mê tháng ngày.
Vai gầy, da rám, tay chai
Phận nghèo nào dám mơ ai yêu mình.
Thương em anh chỉ dám nhìn
Đêm về ôm ấp bóng hình mà mơ.
Mơ ngày tình đẹp như thơ
Ngày đôi ta kết duyên tơ chỉ hồng.
Đường quê pháo nổ rượu nồng
Cạn ly giao kết nguyện lòng trăm năm.
Gối tay nghĩ chuyện xa xăm
Giật mình mở mắt vẫn nằm mình ênh.
Kiếp này số phận bấp bênh
Đành mong duyên nợ đáp đền kiếp sau.
Nguyễn Quy Cận 1/9/2015
====================================================================
Này cô em gái mỹ miều
Nhìn em mũn mĩm anh yêu vô cùng.
Người em béo béo lùn lùn
Ôm em anh ngỡ ôm thùng phuy to.
Có em anh khỏi sầu lo
Những đêm đông lạnh co ro tháng ngày.
Tay em như cái gối dày
Gối đầu anh ngủ êm say giấc nồng.
Má em chảy xệ hai dòng
Rung rinh phụng phịu anh trông anh cười.
Đôi ta ghép lại số mười
Thang điểm cao nhất của người Việt Nam.
::Quy Cận::
6/9/2015
====================================================================